HUTECH trong tôi

ThanhBinh

New member
gem
Tham gia
04/04/2025
Bài viết
28
Được Like
0
Coin
2
Points
140
Hôm nay, tôi muốn kể bạn nghe một câu chuyện tự tình, đầy ắp những cung bậc cảm xúc. Mời bạn cùng lắng nghe.

Gần mười năm trước, có một cô bé từ vùng đất Bạc Liêu hiền hòa đặt chân đến thành phố sầm uất và nhộn nhịp. Ngày đầu tiên tại ngôi trường đại học, cô bé không khỏi choáng ngợp bởi sự rộng lớn, những tòa nhà cao tầng và một môi trường hoàn toàn mới. Trước sự năng động, tự tin của các anh chị trong đội tư vấn tuyển sinh, cô thầm nghĩ: “Anh chị đã học qua lớp gì mà sao tự tin đến vậy? Sao lại cởi mở, gần gũi với người lạ một cách tự nhiên như thế?”.

Những điều nhỏ nhặt nhưng đáng yêu tại nơi đây, như văn hóa xếp hàng ngay ngắn trước thang máy, đã khiến cô bé bất ngờ và thích thú. Sự năng động hòa quyện với tính kỷ luật tạo nên một không khí đặc biệt, thôi thúc cô bắt đầu hành trình khám phá. Từng bước một, cô bé làm quen với môi trường mới, kết nối với những người bạn từ khắp mọi miền đất nước, và học thêm một ngôn ngữ mới khiến cô háo hức vô cùng.

Ban đầu, cô nghĩ rằng quãng đời đại học sẽ đơn giản là đi học rồi về, nhưng thực tế thì khác xa. Cô luôn bận rộn - bận trò chuyện cùng những người bạn dễ thương trong lớp, mà đặc biệt lớp đều là nữ nên lúc nào cũng có muôn vàn câu chuyện để chia sẻ. Cô bận tham gia đội truyền thông, tổ chức sự kiện, hòa mình vào các đội hình tư vấn tuyển sinh. Cô bận thi đấu hội thao, thỏa đam mê với bộ môn cờ vua, tham dự các buổi hội thảo và talkshow đầy cảm hứng. Cô cùng thầy cô và bạn bè tập hát tiếng Nhật để thi giao lưu, hồi hộp chờ đến ngày được hiến máu, háo hức với những chuyến đi tình nguyện về vùng quê mỗi dịp hè đến.

Cô còn bận rộn với những buổi họp nhóm chạy deadline, nghiên cứu khoa học và chinh phục danh hiệu “Sinh viên 5 Tốt”. Tất cả những “bận rộn” ấy không chỉ là hành trình mà còn là những kỷ niệm đáng giá giúp cô gặt hái những “trái ngọt” đầu đời. Nhưng hơn cả, đó là niềm tự hào giản đơn khi có thể kể lại với cha mẹ ở quê rằng cô vẫn sống tốt, học tốt, và luôn có những người đồng hành, hỗ trợ. Chính sự dấn thân ấy đã viết nên những trang nhật ký đẹp đẽ, vui tươi, sinh động, và đầy ý nghĩa của quãng đời sinh viên.

959643-sinh-vien-5-tot-cap-tw_duong-thi-thuy-tien-1.jpg


Thời gian trôi qua nhanh tựa như cái chớp mắt, bốn năm đại học khép lại trong thoáng chốc. Cô bé ngây ngô ngày nào giờ đã trưởng thành, tự tin bước lên sân khấu rực rỡ để nhận tấm bằng cử nhân đỏ thắm, đẹp đẽ - một niềm tự hào đi kèm với danh hiệu thủ khoa toàn khóa ngành Kế toán. Khoảnh khắc ấy, niềm vui sướng khôn nguôi khó thể tả xiết. Và cô bé trong câu chuyện ấy, không ai khác chính là tôi.

Dù có học hỏi thêm nhiều điều hay, điều mới, tôi vẫn cảm thấy khó có thể dùng lời văn nào để diễn tả hết lòng biết ơn vô bờ bến đến Người Ông/Người Thầy kính mến của tôi và cũng là Người Thầy kính mến của biết bao thế hệ sinh viên HUTECH, cùng lòng biết ơn sâu sắc đến quý thầy cô đã luôn âm thầm dìu dắt và giảng dạy.

Gửi sự cảm tạ đến cha mẹ, tôi đã suýt rơi lệ trong buổi lễ tốt nghiệp khi tất cả sinh viên xoay lại phía sau để nói lời cảm ơn đến đấng sinh thành. Tôi thấy mình rất tệ, vì sao bao năm qua rất dễ trao đi lời cảm ơn khi nhận được sự giúp đỡ từ người khác, nhưng với cha mẹ - người đã dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất mà không cần nhận lời cảm ơn nào - lại khiến tôi lại nghẹn ngào và khó nói ra đến vậy!

605514-hinh_le-tot-nghiep-cu-nhan-vjit_thuy-tien-1.jpg


Cảm ơn những người bạn đồng hành cùng tôi suốt 4 năm học đại học, “Nữ nhi quốc 15DKTJA1” - một cái tên thật đẹp và ấn tượng trong lòng tôi. Cảm ơn những chị em tốt đã luôn cùng tôi trên con đường chinh phục tri thức.

Hành trình phía trước chắc chắn còn nhiều chông gai, nhưng tôi tin rằng với lòng biết ơn làm kim chỉ nam, tôi sẽ đủ sức để vượt qua và lan tỏa những điều tốt đẹp mà mình đã nhận được bởi những người tuyệt vời nhất.

Khép lại quãng đời sinh viên đầy ắp kỷ niệm, tôi tự nhủ rằng đây sẽ mãi là một phần thanh xuân rực rỡ mà tôi trân quý suốt đời. Những tháng năm ấy không chỉ là hành trình học tập, mà còn là hành trình trưởng thành, nơi tôi học cách yêu thương, trao yêu thương, dấn thân và khám phá chính mình. Mai sau, khi đã đi qua thêm nhiều chặng đường của cuộc đời, tôi chắc chắn sẽ kể cho con cháu mình nghe về quãng thời gian tươi đẹp ấy. Tôi sẽ vẽ lại những thước phim sống động bằng lời kể, từ những buổi học đầy nhiệt huyết, những tình bạn chân thành, đến những khoảnh khắc đong đầy cảm xúc bên thầy cô. Thời sinh viên ấy như một miền ký ức đẹp đẽ, để mỗi khi nhìn lại, tôi lại mỉm cười tự hào.

HUTECH là nơi tôi đã được học hỏi, được vui chơi, được dấn thân và không ngừng hoàn thiện bản thân, cũng như được cống hiến. Khép lại chặng đường sinh viên, một cánh cửa mới mở ra với tôi, vẫn là ngôi trường thân yêu ấy nhưng với một hành trình mới, một nhiệm vụ mới với vai trò Giảng viên trẻ Khoa Tài chính - Thương mại. Tại đây, tôi không chỉ tiếp tục nuôi dưỡng ngọn lửa đam mê và truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ, chia sẻ kiến thức và đồng hành cùng các hoạt động sinh viên sôi nổi. Những trải nghiệm ấy giúp tôi sống lại những kỷ niệm đẹp đẽ, ôn lại những hoài bão thời sinh viên của mình và thêm yêu hơn hành trình mà mình đang theo đuổi.

Tôi thật sự vui mừng khi trở thành một mảnh ghép nhỏ của đại gia đình HUTECH. Được chứng kiến sự chuyển mình mạnh mẽ của Anh trong suốt một thập kỷ qua, là niềm hạnh phúc lớn lao của tôi. Niềm vui càng được nhân đôi khi tôi cùng Anh chào đón những dấu ấn đặc biệt, đón kỷ niệm sinh nhật lần thứ 30 đầy phấn khởi và tràn đầy hy vọng.

Nếu âm nhạc có “Ánh trăng nói hộ lòng tôi”, để thay lời cô gái nhắn gửi yêu thương đến chàng trai, thì tôi xin mượn những vần thơ tôi viết để nói lên tấm lòng chân thành của mình dành cho HUTECH - nơi đã chắp cánh cho ước mơ và nuôi dưỡng những hoài bão lớn lao trong tôi.


Chặng đường dài rực rỡ,

HUTECH mãi vững bền.

Anh em luôn sát bên,

Ôm bao niềm hy vọng.

Mái trường xanh ước mộng,

Ươm hạt giống trưởng thành.

Những năm tháng thanh xuân,

Gieo bao niềm thương nhớ.

Tâm huyết thầy cô gửi,

Ươm mầm sáng tương lai.

Ơn thầy cô tận tụy,

In mãi trong tim này.

Ba mươi năm vững chí,

Anh tài vượt chông gai.

Mái trường HUTECH ơi,

Ước mơ thêm rộng mở.

Ơi ngôi trường yêu dấu,

In nghĩa nặng tình sâu.

Rồi vươn đến năm châu,

Ươm mầm xanh tri thức,

Chắp cánh thành hiện thực.

Rộn vang niềm tự hào,

Ơi HUTECH trong tôi!

Như sao trời rực sáng!



Trong một chương trình Tập huấn, tôi có dịp ngồi lại trò chuyện cùng người Thầy kính yêu, người đã dạy tôi từ thời sinh viên và giờ đây tôi may mắn được trở thành đồng nghiệp của Thầy. Qua cuộc trò chuyện ấy, tôi được biết tuổi đời của HUTECH cũng chính là bấy nhiêu năm Thầy gắn bó giảng dạy dưới mái trường này. Tôi càng xúc động hơn khi Thầy kể lại những khó khăn nhất định trong những ngày đầu thành lập trường, trong việc thuê các cơ sở để tổ chức đào tạo giảng dạy. Đến nay trường đã tự chủ mọi mặt, vươn mình mạnh mẽ và khẳng định vị thế trong lĩnh vực giáo dục và công nghệ.

Cuộc trò chuyện gần gũi ấy đã khơi dậy trong tôi biết bao suy tư, thôi thúc tôi viết ra những dòng tâm sự chân thành về Anh, về niềm tin yêu và sự ngưỡng mộ với ý chí kiên cường, bản lĩnh vượt khó để phát triển không ngừng của Anh.

Cảm ơn Anh vì đã luôn lắng nghe và đồng hành cùng những thế hệ như tôi, vì đã gieo mầm tri thức và chắp cánh cho biết bao ước mơ. Trước khi khép lại những dòng tâm tình này, tôi xin gửi đến Anh, lời chúc mừng chân thành nhất nhân dịp kỷ niệm 30 năm thành lập trường. Chúc HUTECH luôn vững vàng, tiếp tục thực hiện xuất sắc sứ mệnh “Trồng người cho thế hệ tương lai” và không ngừng tỏa sáng trên hành trình giáo dục.
Cô Dương Thị Thủy Tiên
Giảng viên Khoa Tài chính - Thương mại​

 
Top Bottom